Tóc nâu

LẠC BỜ SƯƠNG KHUYA



Một đêm, chỉ một đêm thôi!
Cả đời còn lại... đứng ngồi nhớ thương!
Một đêm, chỉ một đêm trường...
Mà tình đôi lứa hoá Tương Giang sầu.

Mình yêu chẳng biết vì đâu?
Mình xa nhau đó cho đau tấc lòng !
Mùa đi, mùa lại... viễn vông
Tháng năm chồng chất, hư không... trắng đời !

Em ơi! Nước mắt ... chiều rơi,
Tôi nơi bến nhớ khóc lời tiễn đưa
Tình ta chẳng thể nào xưa,
Mỗi mùa hoa nở, độ vừa giấc mơ...

Thu rơi bao xác lá khờ
Mà sao âu yếm lạc bờ sương khuya...

 


 

Được bạn: HB 08.05.2009 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "LẠC BỜ SƯƠNG KHUYA"